Danh ngôn

Trong mọi cộng đồng, chúng ta cần một nhóm thiên thần gây rối.

We need, in every community, a group of angelic troublemakers.

(Bayard Rustin – trích bài phát biểu tại New York City 1963)

Trong mọi trường hợp, chắc chắn rằng sự thiếu hiểu biết, đi kèm với quyền lực, là kẻ thù tàn bạo nhất có thể có của công lý.

It is certain, in any case, that ignorance, allied with power, is the most ferocious enemy justice can have.

(James Baldwin - No Name in the Street 1972)

Các cuộc cách mạng và các cá nhân có thể bị giết hại, nhưng bạn không thể giết chết các ý tưởng.

While revolutionaries and individuals can be murdered, you cannot kill ideas.

(Thomas Sankara, một tuần trước khi bị ám sát, 1987)

Không có cảm giác nào cô đơn hơn việc bị chính đất nước mình trục xuất.

There's not a more lonely feeling than to be banished by my own country.

(Kiyo Sato – Kiyo’s Story 2009)

Ban Biên tập

Địa chỉ liên lạc:

1. Thơ

tho.vanviet.vd@gmail.com

2. Văn

vanviet.van14@gmail.com

3. Nghiên cứu Phê Bình

vanviet.ncpb@gmail.com

4. Vấn đề hôm nay

vanviet.vdhn1@gmail.com

5. Thư bạn đọc

vanviet.tbd14@gmail.com

6. Tư liệu

vanviet.tulieu@gmail.com

7. Văn học Miền Nam 54-75

vanhocmiennam5475@gmail.com

Tra cứu theo tên tác giả

Thứ Ba, 23 tháng 8, 2016

Chuyện chép chữ

(Rút từ facebook của Inrasara)

 

Tôi là người mê chữ từ bé, khi còn chưa biết… chữ.

Anh Đạm lớn hơn tôi 3 tuổi, học trước tôi. Học bài, anh đọc to, tôi thuộc. Không biết chữ, tôi lấy cái vở có chữ của anh ra mân mê, và đoán chữ. Anh biết chữ Quốc ngữ trước tôi, tôi ngược lại: biết chữ Cham trước anh.

Lớp Ba, tôi lượm các câu ca dao cuối sách Tập Làm Văn ra chép, chép theo vần kết nối thành bài lục bát dài đến 4 trang vở.

Lớp Đệ Tứ, tôi chép Từ Điển Cham Pháp của Aymonier dày cui (3 năm sau bản thảo mất, tôi chép lần hai).
“Giải phóng” về, không biết làm gì, tôi lấy nguyên tập thơ Paroles của Prévert ra chép, chép và tập dịch.

Sau đó tôi còn chép Krishnamurti, Nietzsche, Heidegger, Kinh Phật… nữa.

 

Tôi chép bằng vài kiểu chữ khác nhau. Nhìn các con chữ sống, và thích chúng.

Họp họ hay họp HTX, tôi hay được phân công viết biên bản, có lẽ do tôi nhỏ tuổi và chữ cũng khá đẹp. Ở Hội Nhà văn thì không. Có bận họ chỉ định tôi, tôi hỏi ghi thế nào, họ bảo chỉ cần ý chính thôi. Tôi nói không được, nếu ghi biên bản thì phải đầy đủ, cụ thể và chi tiết. Thế là tôi được miễn. Vĩnh viễn.
Rồi khi Computer xuất hiện, tôi bỏ thói quen chép tay. Có tiếc không!